Một lần tui trong đoàn doanh nghiệp Hongkong khảo sát thị trường Nam Phi, ghé hội chợ Expo thì thấy có 1 gian hàng VN lọt thỏm trong trăm gian hàng của Trung Quốc, Thái Lan, Đài Loan, Hàn Quốc...Chủ gian hàng là 1 bạn nam còn trẻ mặt sáng, treo bảng kinh doanh summer headwear, tức các loại mũ nón cho mùa hè. Khách đông, bu hỏi cả ngày, bạn tiếp hết người này tới người kia, tới 2h chiều vẫn không hết khách. Tui tới đề nghị, hay con chạy kiếm gì ăn đi, chú trực giùm cho, con chỉ cho chú sơ sơ về SP, khách tới là chú chém, xong tí con quay lại. Tưởng giúp nó cỡ 15 phút thôi, ai dè 1h sau nó mới quay lại, ôm bụng, nói con bị Tào Tháo rượt. Tui nói trời ơi, Tào Tháo là anh hùng nổi tiếng thiên hạ, sao ai tiêu chảy cũng nói là do ông rượt đuổi. 

Ngày về nước, tui lại gặp bạn ở sân bay Doha vì cùng nối chuyến về VN. Bạn nói, trước bạn không biết làm ngành này, nhưng học xong ĐH thì đi Nhật làm lao động chân tay. Sang đó thấy mùa hè công nhân được phát cái mũ trùm đầu che gáy (cổ sau) nhãn hàng của Nhật mà Made in Vietnam nên bạn nghĩ, hay là mình làm cái này. Khi về nước thì bạn bắt tay vô triển, thiết kế mẫu xong thì đi nhờ xưởng may nhỏ gia công, bạn đi tìm đối tác nhập khẩu. Tìm miết 2-3 năm rồi cũng có những đơn hàng.

Quy trình tìm mối xuất nè: 

Bạn nào muốn xuất khẩu thì đầu tiên chọn 1 Sp, ví dụ như mũ nón vải cho công nhân của bạn nam ở trên, rồi đi tìm mối nhập ở hội chợ triển lãm. Cứ mang hết Sp mình có ra trưng bày. Thấy ai đi ngang qua là mình lao ra chèo kéo, ép vô thương lượng bàn bạc cho bằng được. Không có nhu cầu cũng ép cho lòi ra nhu cầu. 

Mình sẽ offer (chào giá) cho đơn hàng tối thiểu (min order), giá có thể là FOB tại cảng VN hoặc CIF, CIP tại nước người mua. Nói với họ, ông bà xem mức giá đó, cộng chi phí bốc dỡ hàng, thuế nhập khẩu, các chi phí kinh doanh khác....và nhẩm ra được giá bán tại thị trường nước ông bà, nhắm có lãi không. Họ đòi mẫu thì nói mình chịu tiền mẫu, họ chịu cước DHL. OK thì gửi. 

Đi về là dí hỏi miết, ngày đêm chăm sóc khách thì sẽ chốt được hợp đồng ngoại thương. Hai bên cứ theo HĐ mà thực hiện. Bên mua nhập lô trial order xong, ra hàng tốt thì sẽ nhập tiếp. Mình tiếp tục xách giỏ tìm mối khác, đi Mỹ đi châu Âu đi Nhật đi Úc đi Ả Rập....nói chung nước nào có dân số lớn, thu nhập cao, nhiều doanh nhân thì có mặt mình. Nên gia công trước, tích luỹ tư bản kha khá và bạn hàng đông đông thì hẵng mở xưởng, chứ mở ra mà không có đơn hàng nhiều khổ lắm. Sau khi có nhà máy to đùng rồi thì quất 1 toà cao ốc cao nhòng ngay thành phố quê hương. Mình già mình chết thì toà nhà ấy vẫn cứ hiện hữu,  lấp lánh đèn đêm đêm. Người trẻ quê mình không phải tha phương cầu thực. 

Tập đoàn tên mình + tỉnh mình sinh ra, ví dụ Trang La Phan Thiết, Hoàng Nam Cao Lãnh, Phạm Hằng Đăk Lăk, Minh Nga Quảng Nam, Phạm Long Nghệ An, Xuân Vi Lagi, Estella Tây Ninh, Phi Long Đà Lạt, ,..... Xây 49-50 tầng cho vài ngàn nhân viên tập đoàn mình vào làm việc (là toà nhà cao nhất mà địa phương có thể cấp phép), chơi vậy cho dễ thương. Cả thế giới họ nể, dân VN toàn người có đầu óc lớn, làm thật không! 

* Hễ 1 người tập trung mọi năng lượng vào 1 mục tiêu duy nhất thì mục tiêu đó sẽ trở thành sự thật. Còn phân tán đầu óc tứ tung thì không mục tiêu nào thành. Nếu thích kiểu kiếm tiền này thì lưu lại.


Found this article interesting? Follow Tieptheo.com on Facebook, Twitter and Telegram to read more exclusive content we post.