1. Nhiều người tui thấy học hành giỏi nhưng ra đời làm không ra tiền, nhìn xã hội đầy bức xúc, hậm hực nói người này trọc phú, người nọ bất lương. Đúng là có người bất lương mà có tiền, nhưng ba bữa sẽ hết, không thể gọi là giàu được. Người giàu, thực chất là người rất thông minh và rất tử tế. Họ không có trí thì không triển khai được công việc. Họ không lanh lợi thì không làm ra tiền. Họ không tử tế thì không giữ được của cải. Người giàu bền vững là người đáng được kính trọng. 

Tui 60 tuổi rồi, mấy chục năm qua cũng trực tiếp làm việc với khá đông người, nên rút ra vầy. Người thành công ở lĩnh vực nào đó, 100% đều rất thực tế. Họ có điểm chung là rất lanh lợi, truyền đạt thông điệp rất tốt, hiểu người khác cần gì và khai thác được. 

Ai cũng phải bán hàng. Ông bác sĩ cũng phải bán chuyên môn y khoa, chị giáo viên cũng phải bán kiến thức, ca sĩ bán giọng hát....Bác sĩ bán hàng giỏi thì bệnh nhân theo chữa bệnh đông. Giáo viên bán giỏi thì học sinh mới theo học. Ca sĩ bán giỏi thì mới có khán giả riêng. Và họ đều giàu 1 cách xứng đáng. Ai trong xã hội này cũng đều phải bán một cái gì đó để kiếm sống. 

2. Muốn bán được bất cứ hàng hoá nào, phải nói tốt, viết tốt, đúng nhu cầu người nghe người đọc. Tiến tới nói hay viết hay để bán với giá cao. Tui ví dụ một bạn viết bài giới thiệu SP. Bạn quen đọc Chiến Tranh và Hoà Bình hay Suối Nguồn, hàng vạn trang bạn không thấy ớn, nhưng xã hội người ta ớn, bạn viết dài họ ngại. Viết mênh mang không ai đọc, rốt cục là để làm gì? Hoặc người đọc rất đông nhưng không ra action hành động gì, chỉ khen "viết hay thế, viết vui thế"....thì để làm gì? 

Có bạn than ế, nhờ tui ủng hộ. Tui vô coi trang web thì thấy phải khai báo email, khai thêm đủ thứ mới mua được, tui bấm out liền. Tui nói tui là tiểu thương bán ở chợ, không có email. Bạn nói email phải có để quản lý đơn hàng. Vậy thì thôi. 

Làm tik tok hay clip hay lai vs-trim cũng thế. Tui thấy người có trí, tự mò tự làm, đông nghẹt người coi. Còn lại thì cái gì cũng đi học, tốn không biết nhiêu tiền và thời gian học dàn dựng, sắm máy quay tối tân. Tui vô coi thử 1 clip. Thấy quay xấu òm, nói chuyện dài dòng luộm thuộm, mặt mũi không có gì thu hút, tui ra liền. Sau thấy không ai buồn coi nữa, bạn nản rồi bỏ. 

Có mấy ca sĩ nhạc viện ra, chê ca sĩ này nọ là ca sĩ thị trường, không học hành bài bản, kiểu chảnh chảnh kinh người, tưởng mình ngon, they think they are delicious. Thì kệ người ta, không chuẩn mà họ rót được tâm tình vào tai thính giả, họ bán được vé, còn mình khoe chất giọng tốt và kỹ thuật thanh nhạc chính quy mà không ai nghe, kết quả là nghèo như con mèo. Nếu bạn không cần tiền, hát để giải trí, thì OK. Còn khi đã cần tiền, thì phải phục vụ thị trường. Bạn giàu quá rồi, viết giải trí, thì OK, muốn viết gì viết. Làm clip giải trí, muốn làm gì làm. Còn làm để bán hàng, thì phải thực tế. 

Trong buôn bán làm ăn, người không bán được hàng là do không có trí. Cái này tui bó tay, nên đổi nghề khác kiếm sống. 

Còn ai có trí mà ế. Thì do không thực tế. 

*Bài nói thực tế, viết thực tế để có thể ra hàng, bài cơ bản. Bài nói hay viết giỏi để ra nhiều hàng, bài nâng cao. Ai cần bài nào thì nhắn. Thấy mọi người buôn bán chậm quá, nên tui ráng giúp 1 tay.


Found this article interesting? Follow Tieptheo.com on Facebook, Twitter and Telegram to read more exclusive content we post.