1. Anh hướng dẫn viên bên Ai Cập từng nói, cứ mỗi lần nhận đoàn khách Việt Nam hay Ấn Độ hay TQ chuẩn bị sang là bốc thăm, ai bốc trúng thì buồn mấy ngày. Đặc biệt nhóm khách VN là bị phàn nàn (complain), khách về là mất sao, bị review xấu, mất danh hiệu "tour guide of the year". Họ nói khách Việt có quá nhiều complain chê bai mọi thứ, từ lúc lên xe, ăn uống, khách sạn, mua sắm,....khác hẳn với 199 quốc gia còn lại của Liên Hợp Quốc. Chu đáo hay vui vẻ ân cần cỡ nào, cũng bị phàn nàn hết. Một người tiếc tiền, quen kiểu sung sướng được phục vụ tận răng ở nhà, hoặc kỳ vọng quá mức (nghĩ mình là thượng đế mà, không rõ ở đâu ra câu khách hàng là thượng đế, nên vừa đưa tiền là nghĩ mình là bậc bề trên, thái độ bắt đầu không giống ai hết). Một người phàn nàn và cảm xúc lây lan, cả đoàn bị cuốn theo và chỉ trừ vài ba người bản lĩnh hoặc văn hoá sâu mới không bị, đủ trình để tách ra khỏi đám đông và enjoy. Đi chơi có mấy ngày mà nhăn nhó khó chịu chi không biết, phải "enjoy every moment" (vui sướng tận hưởng mọi khoảnh khắc), cái này cha mẹ người phương Tây hay nói với con cái họ ngay từ lúc nhỏ. 

Giới du lịch thế giới còn rỉ tai nhau, cứ đoàn khách Ấn Độ về thì khô máo, vì họ không có boa/tip đồng nào, ép quá thì mới đưa vài đồng. Còn đoàn khách Trung Quốc về thì thiết bị khách sạn hư hỏng. Còn đoàn khách Việt Nam thì nhức đầu vì bị phàn nàn. Group chat để mọi người chia sẻ hình đẹp lên thì toàn là chê phòng xấu, thức ăn hôi, giá tour đắt, hướng dẫn nói dở, tài xế chạy phanh nhiều bị nôn, x y z g h gì đó....lỡ mở ra đọc là hết muốn enjoy trời đất gì nữa luôn. Out ngay lập tức khi có 1 tin nhắn tiêu cực trên đó nhé các bạn. Người phàn nàn thì mình tránh xa liền, không nghe để tránh lây nhiễm. 

Các bạn cùng nhau đọc bài viết dưới đây để nếu thấy hình ảnh của mình trong đó, thì lập tức BỎ BỎ BỎ. Đừng có nghĩ về tiền hay giá cả khi đã mua đồ. Cứ nghĩ  là tiếc, là bắt đầu có thái độ không văn mình, kiểu bỏ tiền ra là mình thành thượng đế, thượng đế thì phải cao sang chứ đâu có thượng đế nào tiếc tiền và thô lỗ. Khi dùng xong thì dọn dẹp bớt để nhẹ việc cho người ta, chứ tham lam tiếc tiền với ý nghĩ "đã mua mâm phải đâm cho thủng" thì chẳng văn minh tí nào. Bỏ tiền để hành hạ người khác "cho lại vốn" thì rất phản cảm. 

2. Lòng biết ơn là thước đo của sự văn minh. Mình phải biết ơn họ vì tất cả. Lúc nào cùng cười, cũng cám ơn, nói nhỏ thật nhỏ, vui vẻ, lịch sự dạ thưa (please liên tục), hỏi xin phép, ăn không phát ra âm thanh nhóp nhép, đứng xếp hàng dù là bữa buffet, check out thì để lại vài đồng lẻ trên giường, tip cho tài xế, hướng dẫn, người phục vụ. Tiếc chi vài đồng bạc lẻ cho nhân cách mình nó tầm thường. 

Mình biết ơn vì đã được phục vụ, biết ơn vì đã đưa mình đến đây. Đọc thêm sách văn hoá của vùng đất sắp đến để có cơ hội quan sát và tận mắt tìm hiểu sâu hơn những gì mình đã đọc. Lúc trên máy bay hay chờ ở ga, sân bay, nên thủ 1 cuốn sách lấy ra đọc, gương mặt lặng lẽ thâm trầm sang trọng thay vì nghịch điện thoại hay facetime cười ha hả chốn đông người. Cũng đừng nhìn ngó người này người kia trong đoàn rồi phán xét, chắc là con này, chắc là thằng này, tao nghi ông này là, tao nghi bà kia là, tao đoán nhóm kia là.....Trời ơi, sao không lo tận hưởng cảnh sắc và văn hoá mà lại tò mò cá nhân vậy? Ngồi ăn, mở miệng hỏi là 1 câu vô duyên muốn tạt chén nước súp vô mặt. Kiểu hỏi sao đi 1 mình, ủa không phải vợ chồng sao ở chung, sao xăm người, sao nhuộm tóc vàng, sao x sao y... Cũng đừng có ăn kẹo cao su rồi nhả tùm lum, hay vứt rác bừa bãi. Cũng đừng lấy tay móc cứt mũi. Lúc máy bay đáp, áp suất đau tai tí rồi hết chứ mắc gì ngồi móc cứt ráy hửi miết? Đi chơi mà mặt mũi cau có khó chịu thì cả thế giới sẽ không thể hiểu vì sao. Đi du lịch là nhu cầu cao cấp, khi sự thụ hưởng về tinh thần đã cao hơn những quan tâm về vật chất rồi. Đi về là lập group zalo bốc phốt và đòi đền bù gỡ lại tiền, luôn luôn có 1 nhóm người tào lao vậy. 

Sang thật sang lên, thế hệ trẻ VN phải mang ra bên ngoài một hình ảnh thật khác biệt. Người ta góp ý, thay vì tự ái, mình tự sửa. Tự ái không khiến chúng ta tốt hơn. Chỉ có chỉnh sửa cho giống văn minh nhân loại mới khiến chúng ta được nể trọng.

Mình là khách hàng, là thượng đế. Mà đã là thượng đế thì tâm thế phải cao và sang.

Mua mâm phải đâm cho thủng

Một số người quan niệm 'mua mâm thì đâm cho thủng', đã trả tiền phục vụ thì có thể làm mọi thứ mình muốn.

Vài năm gần đây, đi du lịch thông qua hình thức thuê villa hay nhà nguyên căn là lựa chọn của nhiều nhóm bạn, đồng nghiệp, gia đình đông người. Những nơi này có không gian rộng. Vì được phép nấu nướng nên việc thuê villa cũng để lại một số bất cập. Người thuê sẽ sử dụng đồ dùng nhà bếp, bát đũa... và mang theo nhiều đồ ăn uống bên ngoài vào. Sau mỗi bữa ăn, tuỳ theo mỗi gia đình, họ sẽ tự dọn dẹp hoặc thuê. 

Một số đơn vị cho khách đặt cọc tiền để đảm bảo tài sản, sẽ trừ tiền nếu có vấn đề. Nhiều du khách quan niệm "đã trả tiền, có người dọn, chơi tới bến" nên làm mất vệ sinh, để lại hiện trạng bừa bộn khi trả phòng.

Anh Long, Quản lý Công ty SummerTrips, cho biết khi nhận đặt phòng của khách, phí vệ sinh được đề cập ngay từ đầu. Có những khách dựa vào đó để sinh hoạt vô tư, làm ảnh hưởng đến đoàn khách sau không thể nhận phòng đúng giờ, người dọn dẹp vất vả và cả chủ villa hay đơn vị cho thuê cũng đau đầu.

Còn anh Duy, chủ hệ thống biệt thự nghỉ dưỡng ở Vũng Tàu, cho hay trong 6 năm hoạt động, bên anh từng gặp nhiều trường hợp khách trả phòng bừa bãi, thậm chí còn mang cát lên phòng, ném đá xuống hồ bơi, làm vỡ TV. Trong hợp đồng đã có phí dịch vụ dọn dẹp vệ sinh, đền bù tuỳ theo hiện trạng ngôi nhà. Điều này khách hàng tất nhiên đã nắm rõ, phía cho thuê cứ theo như hợp đồng giải quyết. 

"Chúng tôi mất nhiều thời gian vệ sinh hồ bơi. Thậm chí trường hợp nặng hơn là phải thay nước, xử lý hồ, mất 24-36 tiếng. Khách sử dụng dịch vụ họ muốn thoải mái, nhưng ở mức độ cho phép, theo quy định của phía cho thuê", anh Duy nói thêm. Đôi lúc nhóm chơi vui quá cũng làm hư hỏng đồ, bể ly, bể chén... xong sẵn sàng đền tiền vì đó là điều đã cam kết từ đầu. Rác, vỏ bia thì dọn dẹp, gom vào túi đựng, không để vung vãi khắp nơi", Nguyễn Hồng, một khách thuê villa, quan niệm sự thoải mái nào cũng phải có giới hạn.

Nhiều khi những sự việc như trên xảy ra thường do chủ và khách không có những cam kết rõ ràng ngay từ đầu, hoặc các quy định không được khách nắm rõ, lỏng lẻo. "Trả phòng phải đúng hiện trạng ban đầu" - là điều bắt buộc thực hiện.


Found this article interesting? Follow Tieptheo.com on Facebook, Twitter and Telegram to read more exclusive content we post.