Một bạn trẻ sinh năm 1992 (chưa chịu lộ diện vì nói chưa đẹp trai lắm, đang gập bụng 6 múi để xuất hiện vào vài tháng nữa) rời bỏ công việc ở Sài Gòn vì thấy "ai cũng dồn về đó, thì mình ra đi". Bạn về quê, cải tạo miếng đất bỏ hoang của gia đình thành 1 vườn trồng cây nha đam (lô hội, aloe vera), có hệ thống tưới. Ban đầu "cực hơn trâu, làm nhiều cơ bắp đau nhức, da đen xì, chân tay chai sần nhưng rồi cũng quen"- bạn nói, "miễn là không bỏ cuộc". Rồi dần dần bạn mở rộng diện tích lên. 

 Giai đoạn đầu, bạn cung cấp thô cho một đơn vị chế biến vì chưa đủ vốn làm, sau đó thì bạn mua được cái máy nhỏ để chế biến nha đam thịt (pulp, phần lõi trắng bên trong) và chào khắp nơi trên mạng internet. Kiên trì 1 năm thì có 1 đơn vị ở Hà Nội biết, họ vào lấy tháng vài tấn để làm sữa chua, nước giải khát, rồi bạn bắt đầu chào trên mạng nước ngoài, tìm được đối tác bên Trung, Hàn, Nhật, Mỹ, Canada,...những nước rất ưa chuộng Aloe Vera nhưng không trồng được. Ngoài ăn uống thì nha đam còn dùng cho mỹ phẩm. Loại tươi và loại sấy khô. Trên Amazon hay Alibaba, Ebuy....đều có, các bạn gõ "aloe vera pulp" là ra. Riêng thị trường Trung Quốc, bạn xuất rất nhiều qua đường tiểu ngạch. Ngoài farm nhỏ của nhà, bạn còn hướng dẫn bà con xung quanh, bạn đi sâu vào chế biến. 

Hỏi bạn, doanh số đạt triệu đô (cỡ 23 tỷ) chưa, bạn cười, nói sao chỉ có vậy? Bạn tự hào là dân làng bạn, toàn bộ không phải vô Nam mưu sinh, không phải chạy xe máy về nhà đợt rồi. Từ lúc bạn triển khai chế biến nha đam đến giờ, trong làng đã có 30 nhà mua được ô tô và xe tải, một cửa hàng tạp hoá đã nâng cấp lên thành siêu thị mini nhỏ và 1 bạn trẻ khác theo về mở trung tâm ngoại ngữ (sau này thành bạn gái của bạn ấy). Trong làng có 30 hộ nghèo (neo đơn, bệnh tật) theo danh sách của huyện, bạn cho mỗi tháng mỗi hộ hai triệu, nằm trong chi phí cố định của doanh nghiệp. "Việc này chỉ chấm dứt khi doanh nghiệp mình không làm ăn được nữa, chứ còn làm là còn cho"- bạn quả quyết. 

Mà sao chấm dứt được, "word of mouth marketing", người ta đồn nhau, mến vì tài, yêu vì đức, khách nô nức tới đặt hàng, có người còn chuyển cả tiền cọc. Đâu có sợ mất gì với người đẳng cấp vậy. 

Đúng là "một người tài năng làm ăn ở quê hương, trăm người ngàn người được đổi đời". Phúc đức cao dày không sao kể xiết!

"Vòng trời đất dọc ngang, ngang dọc,

Nợ tang bồng vay trả trả vay.

Chí làm trai nam bắc đông tây,

Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể!

Cũng có lúc mưa dồn sóng vỗ,

Quyết ra tay buồm lái với cuồng phong.

Chí những toan dời núi lấp sông,

Làm nên tiếng anh hùng đâu đấy tỏ.

(Rồi về già)

Đường mây rộng thênh thênh cử bộ,

Nợ tang bồng trang trắng, vỗ tay reo.

Thảnh thơi thơ túi, rượu bầu!"





(Ảnh minh hoạ và bạn này chưa có nhu cầu truyền thông do không bán nội địa nhiều, bạn không muốn nhiều người biết, ảnh hưởng đến công việc của bạn).

https://www.facebook.com/TonyBuoiSang/


Found this article interesting? Follow Tieptheo.com on Facebook, Twitter and Telegram to read more exclusive content we post.